tháng 7 đến rồi. lại mong mỏi một chuyến đi mới. có lẽ, cuối tháng. đi, đôi khi là nhu cầu, đôi lúc là thói quen, nhưng phần lớn là sở thích. gần đây ít đi một mình dù thật lòng vẫn muốn được một mình.
tôi còn nhớ có lần tôi chia sẻ với một người bạn rằng cô đơn là thứ tôi cần phải có. được ở một mình, không phải lúc nào cũng là bi kịch mà nỗi cô đơn đó giúp tôi cảm thấy cân bằng, thư thái bởi tôi không phải là người của đám đông. việc thường xuyên phải xuất hiện ở chỗ này chỗ kia, gặp gỡ liên tục, tôi thật sự không cảm thấy thoải mái. người bạn nghe tôi nói, tôi cần được cô đơn đã dọa, nhớ đấy, sau này đừng có kêu ca. tôi chẳng cần phải nhớ, vì cô đơn là người bạn thân thiết của tôi suốt bao năm rồi. khi tôi ở một mình, tôi không ngại bạn ấy, tôi chỉ sợ bạn ấy đến vỗ vai tôi khi tôi đang ở với nhiều người, nhất là những người thân thiết.
có kỳ quái không khi tôi thích bóng tối hơn ánh sáng? ở trong tối tôi có thể nhìn rõ mọi vật ở ngoài sáng, cả những vùng sáng lân cận. ngược lại, khi ở ngoài sáng, điều này dường như bất khả. quyết định phải đứng trong vùng sáng hơn nửa năm - một quãng thời gian quá lâu với tôi - dường như là điều mà những ai hiểu rõ tôi đều ngạc nhiên. đôi khi, ta không hình dung được con đường phía trước, nhất là khi ta có bạn đường. mà tôi thì không phải là người giỏi chiều lòng người khác, khả năng chịu đựng cũng kém. thành ra, tôi không phải là người bạn đường tuyệt vời. nhiều lúc tôi tự nhủ, phải thay đổi, vì cái chung. và tôi đã làm được. tuy nhiên, không phải lúc nào tôi cũng cảm thấy hạnh phúc với lựa chọn đó. tôi quan niệm, nếu bản thân mình không cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ với lựa chọn thì khó mang lại năng lượng tích cực cho người xung quanh. do vậy, nhiều khi phải lựa chọn vì người khác, tôi sẽ bị stress. chuyện nhỏ có thể bỏ qua nhưng nhiều chuyện nhỏ sẽ tích lại thành quả bom. tự làm tự chịu nhưng người ta làm mình chịu thì phải có bài toán để không bị stress triền miên. nhưng không phải bài toán nào cũng có lời giải, giải chưa chắc đã có đáp số đúng. thành ra, phải tập cho mình miễn nhiễm với nhiều chuyện ngoài thân, không đòi hỏi sự hoàn hảo hoặc gần như là tốt nhất từ người khác.
tôi còn nhớ có lần tôi chia sẻ với một người bạn rằng cô đơn là thứ tôi cần phải có. được ở một mình, không phải lúc nào cũng là bi kịch mà nỗi cô đơn đó giúp tôi cảm thấy cân bằng, thư thái bởi tôi không phải là người của đám đông. việc thường xuyên phải xuất hiện ở chỗ này chỗ kia, gặp gỡ liên tục, tôi thật sự không cảm thấy thoải mái. người bạn nghe tôi nói, tôi cần được cô đơn đã dọa, nhớ đấy, sau này đừng có kêu ca. tôi chẳng cần phải nhớ, vì cô đơn là người bạn thân thiết của tôi suốt bao năm rồi. khi tôi ở một mình, tôi không ngại bạn ấy, tôi chỉ sợ bạn ấy đến vỗ vai tôi khi tôi đang ở với nhiều người, nhất là những người thân thiết.
có kỳ quái không khi tôi thích bóng tối hơn ánh sáng? ở trong tối tôi có thể nhìn rõ mọi vật ở ngoài sáng, cả những vùng sáng lân cận. ngược lại, khi ở ngoài sáng, điều này dường như bất khả. quyết định phải đứng trong vùng sáng hơn nửa năm - một quãng thời gian quá lâu với tôi - dường như là điều mà những ai hiểu rõ tôi đều ngạc nhiên. đôi khi, ta không hình dung được con đường phía trước, nhất là khi ta có bạn đường. mà tôi thì không phải là người giỏi chiều lòng người khác, khả năng chịu đựng cũng kém. thành ra, tôi không phải là người bạn đường tuyệt vời. nhiều lúc tôi tự nhủ, phải thay đổi, vì cái chung. và tôi đã làm được. tuy nhiên, không phải lúc nào tôi cũng cảm thấy hạnh phúc với lựa chọn đó. tôi quan niệm, nếu bản thân mình không cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ với lựa chọn thì khó mang lại năng lượng tích cực cho người xung quanh. do vậy, nhiều khi phải lựa chọn vì người khác, tôi sẽ bị stress. chuyện nhỏ có thể bỏ qua nhưng nhiều chuyện nhỏ sẽ tích lại thành quả bom. tự làm tự chịu nhưng người ta làm mình chịu thì phải có bài toán để không bị stress triền miên. nhưng không phải bài toán nào cũng có lời giải, giải chưa chắc đã có đáp số đúng. thành ra, phải tập cho mình miễn nhiễm với nhiều chuyện ngoài thân, không đòi hỏi sự hoàn hảo hoặc gần như là tốt nhất từ người khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét