tôi ko mang theo đt mỗi khi tôi cảm thấy bất ổn. mấy ngày qua thật sự rất mệt mỏi. tôi phải gắng gượng để mình ko gục xuống một lần nữa, ko biết gì, tỉnh dậy lại rất khó chịu, trống rỗng, sợ hãi và ko biết bấu víu vào ai, vào đâu. hôm nay tôi cũng hắt hủi cái đt của mình như thế. còn nhớ, chừng 1 năm trước, có một hôm, tôi vứt đt ở nhà, đi lang thang, về thấy ngót 20 cuộc gọi nhỡ. của bạn. chợt thấy lòng ấm lại. hnay chẳng có cuộc gọi nhỡ nào từ số quen.
nhìn những hình ảnh nc bao vây lấy mái nhà, đọc những con số, thống kê, khóc. khóc một cách vô thức. cái cảm giác bất lực, ko biết làm gì, ko thể làm gì ... thật ko diễn tả nỗi bằng lời.
cái sự mệt mỏi, chán chường sao cứ dai dẳng bám đuổi mình thế nhỉ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét