10/12/07

Thơ của bạn

Mặt trời ngày có kinh


Buổi sáng
thị trấn mù sương
những con người nhỏ nhặt
lặng lẽ xếp gọn hành lí tư trang
trong tiếng cười đùa ngái ngủ của con trẻ
bắt đầu chuyến đi mới
xủng xoảng thằng cha đồng cô người Thái lảnh lót
sóng biển câm bặt
Hạ Long mù sương
núi non mù sương nhấp nhổm
một câu thơ lạc đường trong mê lộ đá
rơi tõm xuống biển xanh lè
và bắn tung vài miếng vỏ quýt ăn dở lên trời
tôi đốt chậm một điếu thuốc
hướng mắt về hòn đảo xa xa

trước mặt
không gì ngoài màu đỏ
mặt trời len lén ngày có kính
vài tia nắng vụng trộm vuốt ve bộ mặt người say ngủ
tôi không biết
nắng cũng không biết
sóng cũng không biết
có lẽ chúng ta
tất cả chỉ như tia nắng
len lén ngày mặt trời có kinh
đột ngột biến mất như chưa từng có
tôi khóc
gục mình bên luống hoa héo rũ vì khói thuốc lá, sương mù và gió biển
như chưa từng biết đến biển
chưa từng biết đến sưong mù
chưa từng biết đến em
Hạ Long ngày im lìm
điện thoại ngoài vùng phủ sóng
thằng cha đồng cô người Thái trong áo gió màu vàng mừng Sinh nhật Quốc vương
tôi ao ước màu đỏ
kỉ niệm ngày mặt trời có kinh
có lẽ
không bao giờ tôi biết
tại sao mặt trời lại chết
sau con đường xanh lè
mà tôi không thấy đâu là đường chân trời
có lẽ
đó ngày tuyệt vời
để ngủ
và để tia nắng vụng trộm
ngày mặt trời có kinh
lén lút
ám sát tôi
trong giấc mơ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét