Động chạm
Đừng chỉ nhắc đi nhắc lại, mà cuối cùng hãy tin rằng, tất cả, tất cả sẽ thay đổi. Đến một ngày cuộc đời sẽ chạm vào bạn theo một cách khác, vào lúc khác, với một ý định khác so với những gì bạn đã từng mường tượng. Sau sự động chạm đó, ngày bình thường của bạn sẽ đầy những điều kỳ diệu. Những giếng phin sẽ mọc lên trên mặt đường nhựa, một con người sẽ cởi mở tấm lòng, sư tử sẽ ăn trên lòng bàn tay. Sự động chạm có ý thức và có sức mạnh.
Định mệnh
Một thời gian dài chúng ta tin rằng, Định mệnh sẽ đến ầm ĩ như tiếng sấm, với lửa thuốc súng, chớp giật, với tiếng kèn và tiếng oboa. Rồi đến một ngày ta làm quen với nó, và ta biết rằng Định mệnh có phong cách khá hơn thế nhiều. Ung thư phổi, sự nghèo khổ, sự lăng nhục, tình yêu chí tử... thường đến một cách lặng lẽ, cứ như chúng gõ cửa rồi hỏi nhỏ: "Có vào được không?" Rồi chúng mới bước vào.
Hơi người
Loài chó cảm nhận thấy sự hèn nhát của con người, vì hoạt động của các tuyến trong cơ thể, mùi hơi người có thể nhận biết: có lẽ anh toát mồ hôi vì sợ, mồ hôi có mùi. Loài chó cảm nhận thấy mùi hơi ấy. Nhưng không chỉ sự hèn nhát có mùi, mà cả sự ngu ngốc, sự đểu cáng, có lẽ cả sự bình thản và hạnh phúc nữa. Con người, trong nỗi đớn đau của bản thân, muốn làm nhiều cách để thế giới hiểu mình.
Cầu xin
Đừng chỉ nhắc đi nhắc lại, mà cuối cùng hãy tin rằng, tất cả, tất cả sẽ thay đổi. Đến một ngày cuộc đời sẽ chạm vào bạn theo một cách khác, vào lúc khác, với một ý định khác so với những gì bạn đã từng mường tượng. Sau sự động chạm đó, ngày bình thường của bạn sẽ đầy những điều kỳ diệu. Những giếng phin sẽ mọc lên trên mặt đường nhựa, một con người sẽ cởi mở tấm lòng, sư tử sẽ ăn trên lòng bàn tay. Sự động chạm có ý thức và có sức mạnh.
Định mệnh
Một thời gian dài chúng ta tin rằng, Định mệnh sẽ đến ầm ĩ như tiếng sấm, với lửa thuốc súng, chớp giật, với tiếng kèn và tiếng oboa. Rồi đến một ngày ta làm quen với nó, và ta biết rằng Định mệnh có phong cách khá hơn thế nhiều. Ung thư phổi, sự nghèo khổ, sự lăng nhục, tình yêu chí tử... thường đến một cách lặng lẽ, cứ như chúng gõ cửa rồi hỏi nhỏ: "Có vào được không?" Rồi chúng mới bước vào.
Hơi người
Loài chó cảm nhận thấy sự hèn nhát của con người, vì hoạt động của các tuyến trong cơ thể, mùi hơi người có thể nhận biết: có lẽ anh toát mồ hôi vì sợ, mồ hôi có mùi. Loài chó cảm nhận thấy mùi hơi ấy. Nhưng không chỉ sự hèn nhát có mùi, mà cả sự ngu ngốc, sự đểu cáng, có lẽ cả sự bình thản và hạnh phúc nữa. Con người, trong nỗi đớn đau của bản thân, muốn làm nhiều cách để thế giới hiểu mình.
Cầu xin
Hãy yêu rất bình thường và hiền dịu, yêu hơi vô tư, như ta hít thở hay như ta sống vào một ngày thứ Ba, khi "không có chuyện gì xảy ra". Tôi không còn mong muốn cái cách người ta yêu nhau như trong màn hai của một vở opera, khi cả dàn kèn đều tấu lên, khi những chùm đèn màu sáng hết công suất và những nhân vật chính được một ngàn pengo" mỗi tối. Hãy yêu anh như một chuyện riêng tư không quá quan trọng, không cần chú ý. Như thế, có thể rồi anh cũng sẽ để ý đến em.
(Márai Sándor)
Trích trong Bốn mùa, trời và đất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét