24/7/09

ờ thì là thứ 6


- làm xong việc đã dự định của buổi sáng vào tầm 11h. đi nấu mì spagetti ăn, tráng miệng bằng một quả na rồi dọn dẹp linh tinh. lên cơ quan đầu giờ chiều, sau đó xem Harry Potter 6 suất 14h ở Megastar. lần đầu tiên vào rạp mà không dùng đến khăn để không co rúm lại vì lạnh. cười khá nhiều, bị giật mình khi cánh tay của xác chết chộp lấy tay Harry. ok, một bộ phim tình cảm dành cho tuổi mới lớn cũng không sao. mình không phàn nàn gì lắm vì mình không kỳ vọng, không trông đợi. quên khá nhiều nên có cảm giác như lần đầu biết đến khá nhiều thông tin.

phim đã hết, mỗi mình mình ngồi trong rạp xem credit. hehe. mấy bạn Megastar có căm mình không nhỉ? nhưng mình chạy từ quận 1 lên quận 5 là vì chuyện này đó nghe, các bạn đừng có làm mình thất vọng. tội nghiệp mình lắm!

5h, giờ tan tầm, mình quyết định ngồi cafe thay vì phóng về nhà, và mắc vào đám hỗn độn trên đường. mình lôi Nhóc Nicolas trong túi ra ngồi đọc và nhâm nhi tiramisu. bánh ở đó ngon, ngon hơn cả Highlands, dĩ nhiên ngon hơn Java, giá bằng nhau. mình chọn bàn ở trong, nhìn ra đường. mình đọc ít thôi, ngắm mọi người thì nhiều. [hết bực rồi, kiểm duyệt].

- về nhà, bật tivi rồi bỏ vào phòng tắm. StarMovie lại chiếu PS I love you. mình rất thích chú Jeffrey Dean Morgan. vì thế, mình tắm nhanh hơn mọi khi.

- trong nhiều mối quan hệ, tự nhiên có một ngày mình thấy chẳng còn tí cảm xúc nào. nó như kiểu, mình phát hiện ra mình chẳng còn yêu người đó sau khi hôn. nụ hôn chẳng nồng nhiệt, nhịp tim không thay đổi và mình thường mỉm cười. tự nhiên, một ngày đẹp trời tình yêu vỗ cánh bay đi thì mình biết làm thế nào ngoài việc cười? có thể bạn kia cũng không còn tình cảm nhưng tuyệt nhiên không cười và không chấp nhận làm bạn của nhau nữa. khổ thế đấy! mình không biết có phải vì nụ cười kia hay vì vốn dĩ người Á Đông nó thế.

- mai mình rời SG, nhưng không phải để thư giãn, vui chơi, nhưng ngồi xe di chuyển thể nào cũng có thời gian chết. mình quyết định mua Mình nói chuyện gì khi mình nói chuyện tình - Raymond Carver để giết thời gian. mình mua vì bác Dương Tường giới thiệu và tham gia dịch.
cuốn này không chủ ý mua để tặng cho con, nên không dùng bút chì/chì màu để ghi ngày, kí tên.

- đúng là những ngày này luôn khó khăn, bởi cảm xúc thường nhảy xổ ra và túm chặt lấy mình.

3 nhận xét:

  1. I love "PS, I love you". My Phoebe is so funny dumb again in that movie, and you know, I love her.

    Trả lờiXóa
  2. Em bỏ cái chế độ kiểm duyệt đi. Giết thời gian của anh quá.

    Trả lờiXóa
  3. @aristotle: PS, I love you có một số điều rất nhỏ nhặt mà em thích. có thể, hôm nào đó làm thêm 1 cái list nữa. :)

    Trả lờiXóa