-
Nắng trưa chói chang
phòng ngập tràn mui hăng hắc ngai ngái và khói làm cay mắt từ điếu thuốc Zest quen thuộc.
Cảm giác hoang tưởng về màn đêm đen và vỡ vụn (lâu lắm mới lại hoang tưởng), miên man nỗi nhớ, và ...
đêm qua nằm mơ, lâu lắm rồi không mơ, mơ thấy ...
chỉ còn nhớ ánh mặt, khuôn mặt nhạt nhoà trong đêm...
Dạo này hút thuốc nhiều quá, tệ thật.
Thuốc lá không còn an ủi được nữa, không làm vơi đi nỗi nhớ được nữa, không gây hưng phấn và andrenalin cuộn trào trong từng sợi cơ, sôi sục máu tràn trề trong màn đêm quen mà dần trở nên xa lạ ấy.
Rượu cũng thế, giữa cơn say, giữa nhưng lơ mơ bồng bềnh, bóng hình em còn hiện rõ hơn cả giấc mơ đêm qua.
Đêm mơ màng, ta thấy nhịp điệu thời gian gẫy, mơ hồ cảm giác...
êm ái, thư thái, dịu ngọt....
mà có thật mọi thứ đều ngọt ngào như thế không
ko biết nữa, không muốn nghĩ và không thể nghĩ, thôi thì...
thôi thì bẽn lẽn đi
đêm lỡ cỡ, đêm chờ và nhớ...
muốn ngủ mà không sao ngủ được.
Đang hút thuốc mà sao vẫn thèm thuốc thế
màn hình LCD đang phẳng tự nhiên cong veo
lệch lạc quá.
Đêm lọ mọ nhặt những khối đen vỡ
chắp lại thành hình hài
những hình hãi vỡ
màu đen vỡ
khói mỏng manh vỡ
con chữ vỡ
nỗi buồn vỡ
niềm vui vỡ
tôi vỡ vụn cùng màn đêm trong nắng chói chang.
Monday October 23, 2006 - 01:37pm
1/1/08
Đêm giữa trưa ngày cuối thu mà chưa thấy mùa đông (Time)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét