...nhưng điều ấy dường như bất khả. những cành violet tươi ngon được ôm đi loanh quanh từ sáng sớm đến tận đứng bóng, đã héo queo quắt. và dù tui làm đủ mọi cách, chúng cũng không thể tươi lại. tui buộc lòng phải bỏ đi một nửa. nửa nhẽ ra, tui mang đi tặng. có những thứ, nỗ lực không thôi chưa đủ, nhất là nỗ lực từ một phía. vì hoa không trả lời tui, mà tui không nói được tiếng hoa, nên tui không biết tui phải làm thế nào mới đúng. tui đành chấp nhận sự thật. tui không cứu được hoa.
ở một số tình huống tương tự - nỗ lực từ một phía, nhưng đôi khi chuyện bất đồng ngôn ngữ vẫn xảy ra, nếu bạn hoặc đối phương không nói thật (mà bạn thì tin là thật hoặc đọc được sự thật) hoặc không đủ tỉnh táo để lắng nghe nhau. trong Grey's Anatomy, bạn Derek từng nói với Richard, ý đại loại: hãy nói về chúng vào ngày mai, khi cơn giận không chế ngự bạn, sự mệt mỏi cũng vơi dần đi. tui tự nhủ với chính mình nhiều lần điều này, những lúc tui điên lên với ai đó hoặc với chính mình. làm được, không hẳn lúc nào cũng thành công, tui thấy mình sống nhẹ nhàng hơn. tui cố gắng duy trì điều này.
ngược lại, với những thứ tui muốn làm hoặc cảm thấy hứng khởi. tui quyết định, nếu làm ngay được, tui sẽ không chần chừ. và với một số trường hợp, tui sẽ cố gắng giữ đúng dự định của mình. bởi cảm hứng cũng như lọ violet trên bàn lúc này, chúng có thể héo đi và không cách nào cứu được.
tui muốn có những mẩu chuyện con con trên chiếc xe dễ thương, trong chợ hoa, cái siết tay nhẹ, làn khói mỏng nơi góc quán cafe, tiếng cười trong veo, sáng ngời của tôi và bạn. tui thích cái cảm giác trong trẻo, vui vẻ, đôi lúc thoáng chút đùa nghịch pha lẫn yêu thương khi nhắc về một ai đó. tui yêu cái gật đầu nhẹ, ánh mắt ngầm trao đổi, và sự thấu hiểu không cần phải dùng đến bất cứ một động thái nào.
như cậu bé 9 tuổi, tui cũng cảm thấy buồn khi nhìn thấy nụ cười, những tràng pháo tay không dành riêng cho mình mà tất thảy mọi người. tui không che giấu điều đó. nhưng biết làm sao được, họ cũng như tui, có quyền làm điều này. tui tự nhủ, sẽ không hồ nghi, sẽ thôi đoán định và cũng chẳng nên hiểu thấu những việc không nhìn thấy bằng mắt, không nghe bằng tai. khẩu hiệu "4 Không" nên được thực hiện đều đặn. và tui cũng mong, với những người gần gũi nhất, hiểu, cố gắng hiểu tui như tui đang làm điều đó, bằng niềm tin, tình yêu [mà thỉnh thoảng tui mới thốt nên lời].
Em ah, chi goi em nha.
Trả lờiXóa