- bắt tay bạn nào ướt nhoẹt mồ hôi, đặc biệt phụ nam. mình cũng không thích phụ nam tay mềm èo, cảm giác cứ nhờn nhợn thế nào í. mình cũng không thích cái bắt tay hờ. đằng nào cũng là một động tác, giơ tay ra và nắm lấy tay người khác. dĩ nhiên là xã giao, chứ thân thiết thì chả ai lại đi bắt tay, [mình, thân hoặc ôm nhau chặt một cái, hoặc bá vai một chặp.], thì sao không bắt cho ra bắt. à thì rõ là tính cách thể hiện qua cái bắt tay mà. tính đến bây giờ, mình phải đưa tay phải ra bắt tay ai đó không thể đếm thành số, nhưng hôm nay mới đích thực là chịu một cú bắt tay như thế.
- bị gài bẫy trong lần nói chuyện đầu tiên qua điện thoại. nghe cái giọng điệu xách mé mình rất ghét vì mình có làm gì để phải đón nhận cái thái độ đấy đâu? mình tôn trọng người ở đầu dây bên kia bằng cách xin lỗi và hỏi xem số máy mình đang gọi có đúng là của người tên A hay không và xưng danh tánh ngay, khai báo luôn nguồn gốc xin được số luôn. cái kiểu cợt nhã vì mình là gái, vì mình nhún mình thì mình rất ghét. và không thể nào để người ta nghĩ đang nói chuyện với một con ngốc được.
- cung cách phục vụ ở Hà Nội. chậm chạp, coi thường khách. trong khi khách ngồi đợi để tính tiền thì cả ba chụm đầu lại nói chuyện. lúc một đoàn khách bước vào quán thì thu ngân cũng nhảy xổ vào việc của nhân viên phục vụ và pha chế để khách cần thanh toán phải ngồi đợi và giục giã đến 4 - 5 lần. mình bực tới mức đã định bước ra khỏi quán mà không trả tiền để xem bọn chúng nó làm gì cơ đấy. trong SG, một lần mình đi đổ xăng. đồng chí nhân viên bơm xăng ở đấy chắc mắt có vấn đề, mình đến trước hàng loạt xe nhưng chú đấy cứ đổ cho những người xung quanh và chừa mình ra. mình cáu, đổ xong cho mình thì không buồn lấy tiền, bắt mình phải cầm tiền những 5 phút nữa. vị chi mình tốn hơn 20 phút cho việc đổ 2 lít xăng. mình cáu, leo lên xe, đạp nổ. lúc vào số thì chú í kéo xe mình lại, gào lên, tính không giả tiền à? mình trả số, tắt máy, đá chống xe. - thưa ông, có phải tôi phải đợi để được ông bố thí cho 2 lít xăng đâu mà phải đợi để được phục vụ và đợi ông cầm tiền trong khi tôi là người đến trước? nếu có camera thì tua lại mà xem tôi đã đứng đây bao lâu và thời gian cầm tiền để chờ ông cầm mất bao nhiêu phút? ai là người có lỗi trong chuyện này? tôi cho ông nghĩ lại trước khi quát tôi đấy! - lão già nhìn mình rất căm và mình thì quét mắt nhìn một lượt nhân viên ở đấy trước khi đi. mình không bao giờ quay lại đấy nữa.
với mình, chuyện chất lượng phục vụ rất quan trọng. ngon hay dở, tốt hay xấu có xê xích một chút cũng có thể cho qua, nhưng xem thường khách là không được. mình đập ngay và nếu cần, gọi quản lí để làm việc ngay tắp lự. các bạn hỏi sao mình sang thế? vào Java, vào Paris Deli mà ngồi. à vâng, chất lượng phục vụ ở đấy tốt ạ! món ăn có ngon bằng giời mà mình như một đứa đi xin thì đây cóc cần. về nhà mình nấu có mà ăn đứt các bạn [dĩ nhiên là chỉ tính việc làm hợp khẩu vị của cá nhân mềnh nha. hehe]. đấy chính là lí do mình thích SG và yêu HA í.
em ơi phục vụ ngoài Hà Nội thì chán lắm em ạ, nói nhiều đau cả họng thôi.
Trả lờiXóaỪa, Đậu cũng đồng ý vụ này nhá. Có ngon mấy mà phục vụ dỏm thì mình cũng chừa ra.
Trả lờiXóaMấy người buôn bán ngòai Hà Nội dữ như chằng. Con gái xinh đẹp (đang bán hàng) mà chửi thề như qủy, nghe là hãi hết dám mua đồ.
Trả lờiXóaGấu ghê ta ơi? Mrs. Truong gặp như vậy thì toàn lẳng lặng bỏ đi ko hẹn ngày tái ngộ những chổ đó đâu, chứ ngoài ra ko dám làm gì :">
Trả lờiXóaUi a, em Imagine khó tính thế này bọn đàn ông Hà Nội nó bỏ chạy hết. Anh cũng bỏ chạy vì tay anh có mồ hôi, huhuhu.........
Trả lờiXóaCả 3 cái gạch đầu dòng đều rất...bắc kỳ. Rất kỳ.
Trả lờiXóa@ Marcus: anh ơi, em biết, biết thừa nhưng mà bực quá chịu không nổi. :D
Trả lờiXóa@ chịbađậu: hehe, chị em mình giống nhau khoản này nhể! :D
@ chị Polka: hehe, dạo này các bạn í di cư vào Hội An nhiều lắm chị nhé, nên quản lí ở đấy phải theo dõi rất sít sao, không thì mất phần dễ thương nhất của HA thì toi.
@ Mrs Truong: chị ơi, em sinh ra cầm tinh con cún, hình hài như cò con nhưng mà tính thì xấu giống gấu. hehe. em chả chịu thua thằng nào khi mình chả làm gì sai và phải giả tiền cho chúng nó. mà nghĩ cho cùng, không có mình thì bọn nó chỉ có nước vêu mồm. hehe.
@ anh Lừng: hừm. em thừa nhận em chả phải người dễ tính nhưng chuyện các bạn bỏ chạy thì em cũng đành. hehe, không thì em cũng mệt xác lắm.
còn anh, thế này nhé! nếu anh không giữ nguyên hiện trạng "ngập nước" khi chìa tay ra bắt thì có vấn đề gì đâu nào. hoặc giả, đừng có bắt tay em, ôm nhau cái có phải vừa thân tình hơn vừa không phải nghĩ, chuẩn bị xách dép mà chạy, là được chứ giề? :P đều tùy ở mình cả anh ạ. :P chưa gì đã nghĩ đường thoái lui mà không tìm cách tiến một cách ngon lành cành đào :P
@ bác Đàm: hehe. [em] kỳ anh nhỉ? :D
ừa, ở ngoài Hà Nội thì em phải đi với locals, may ra. con không thì thôi. hihihih. quải ! chẳng trách con bé nào tên Chrysh ( ?) ngày xưa phát một cái lên blog bị dập hội đồng vì cái vụ nó chê Hà Nội dó. Nhớ không ?
Trả lờiXóahehe, em nhớ vụ án đó chị à. kể cũng may, blog mình ít người biết, không thôi khéo cũng bị oánh cho tan xác.
Trả lờiXóa