25/6/10

cập nhật thông tin


1. internet chùa rõ ràng bay mùi nhang... không thơm. cả tuần nay chập chờn hoài, gửi cái mail cũng khó khăn muôn vàn.

2. chuyện xui xẻo từ trên trời rơi xuống làm xấc bất xang bang mất cả 2 ngày.

3. mệt mỏi, dù không muốn đành phải nghĩ tới tình huống chưa bao giờ nghĩ.

4. sắp được gặp chị Trang giữa SG. mong lắm í.

5. khổ nỗi. đang bệnh. sốt li bì. ớn lạnh liên tục. có nguy cơ phải vào viện để phẫu thuật.




14/6/10

1, 2, 3 và 4



1.

Hội An, đường bị cày xới tứ tung, bụi bay mịt mù. chả dám héo lánh tới khu phố cổ. chả thả bộ ngắm nghía này nọ. ai cũng kêu réo, ra nghe, vô hỉ. thôi đừng! nắng đổ lửa. nóng chảy mỡ. mà điện thì cúp 10 tiếng, đỏ 34 tiếng rồi lại cúp 10 tiếng. tích góp được tẹo mỡ nào là bị rán ngay tí nấy. đã văn đời. chỉ có sau 10 giờ đêm, đường vắng hoe, gió mơn man, đi loanh quanh là thích. đi mỏi chân, ghé dốc công an ăn tô cao lầu, hay mỳ quảng bà Hát, hoặc kiệt CK ăn cao lầu bà Tí, xuống chút nữa, chỗ ruộng rau muống ăn cơm gà ông Đạt. bánh mì Phượng sau 10h30 đã đóng cửa, mà ăn bánh mì khuya có vẻ nhẹ bụng hơn các thứ kể trên và chất lượng cũng không thuộc hàng thượng thặng ở đây.

ngày ngày vác ba lô chạy ra khỏi nhà, kiếm chỗ nào có wifi, có điện mà ngồi mần dziệc. dziệc chánh dziệc phụ, dziệc ra tiền dziệc thử thách niềm tin, sức bền, dziệc phải không dziệc công quả...

sắp đi lại.

2.

Huế, dù nhộn nhịp với lễ hội vẫn buồn, vẫn không thể khiến mình hân hoan mỗi khi đến. món ăn ở Huế, không thèm thuồng nhưng ăn thì vẫn cảm thấy ngon. chỉ thèm cơm, nhất là cơm nhà. người theo đạo cơm nó khổ vậy đó. gặp được vài người cần gặp, chưa gặp được đôi ba người phải gặp, có những người không muốn gặp lại đụng mặt. nhưng đều cười trước khi đi qua nhau.

3.

có những thứ, biết mà không nói.

có những thứ, biết và phải nói.

có những thứ, biết bằng linh cảm.

có những thứ, không biết thì hay hơn.

có những thứ, thích và không thích khó tách biệt.

4.

mặt trời không bao giờ có thực


1/6/10

ngày của bé




cháu, tự Cún con của bà, của dì, chưa biết đến ngày 1/6. ngày này cháu chẳng màn quà cáp, chẳng vòi quần áo đẹp. cháu, sáng sớm, thức dậy, chạy ra ngõ, đu cánh cổng mà gọi vọng vào:

Bà ơi, bà dậy chưa?

Dì ơi, dì dậy chưa?

rồi lầm bầm một mình khi chẳng thấy ai ơi hỡi: "ngủ gì mà ngủ dữ ác!" rồi lon ton chạy vào nhà.

cháu, chỉ thèm ngồi đằng trước xe dì chở. đi ăn sáng, nhưng cháu chỉ nghịch lọ giấm, lọ mắm, ấm nước đậu ván vì cháu đã ăn cháo lươn. cháu, vờ vịt hỏi: dì đi làm hả? dì làm việc ở quán cafe à? với mong ước, dì sẽ nói, Cún đi với dì ha.

cháu, đi trên đường dù ngày hay đêm, thấy máy bay bay trên đầu, đều gọi váng lên: dì kìa! làm bà ngoại ngỡ ngàng, cứ nghĩ dì vừa về.

cháu, thấy dì về, bèn nấp vào góc nhà, chạy ra ú òa và đu ngay lên người dì, hỏi: dì mệt không? đi máy bay đã không? có quà cho con không? khi dì gật đầu, bèn tụt xuống, chạy lại chỗ hành lý đứng, cười ngỏn ngoẻn: ở giỏ nào dì?

cháu, dì về, bèn chia lại phe: dì Trình của bà, dì Ly của bà, con của dì. bị bà dỗi thì làm lơ, đến chỗ dì kéo áo cười đểu.

cháu, chiều chiều sẽ vòi mẹ hoặc dì, cho con đi công viên, chơi cưỡi ngựa, đu quay, xuống biển bơi, chơi cát.

cháu, mặc quần áo đẹp sẽ hỏi dì: dì có mang máy ảnh về không? chụp hình cho con đi.

...

cháu, lúc dì đi lại dì sẽ nhớ con chết mất Cún ơi.

ảnh: không phải Cún con