22/9/12

before midnight

1/ là tên của bộ phim, mà những ai yêu hai phần trước Before Sunrise, Before Sunset, háo hức chờ đợi. nhưng mà phải năm sau phim mới ra rạp. thôi thì cũng đã 9 năm, ta đợi Before Midnight thêm vài tháng cũng có sao. mình khá tò mò về quá trình sản xuất của bộ phim này vì đã quá ấn tượng khi Before Sunset quay có 9 ngày thôi. đành rằng là bối cảnh đơn giản, diễn viên quá ổn nhưng 9 ngày trên hiện trường thì đòi hỏi phải làm tiền kỳ rất kỹ lưỡng và có một ekip hiểu ý nhau, giàu kinh nghiệm và tài năng nữa. hai bạn diễn viên, nam thì trông rõ già, nữ thì bắt đầu tăng cân theo tuổi tác nhưng thế nó mới thật nhỉ? chả biết hai bạn này chuyện trò những gì nữa đây? bạn mình bảo chắc là cãi nhau về chăn ga gối nệm, kem đánh răng mí lại chảo rán cá... cũng hợp lý.

nhớ phim trường quá! nhớ mọi công đoạn làm phim, nhớ cái không khí ngột ngạt của căn phòng đầy hơi người, quạt tắt, máy lạnh ngưng hoạt động, nhớ cảm giác sè sẹ, khẽ khàng, có cả khi nín thở chỉ vì ghi tiếng trực tiếp. nhớ áp lực, nhớ mệt mỏi, nhớ cáu gắt, nhớ vui sướng, nhớ ngủ vùi, nhớ đói lả... cả lũ xúm xít rít chung một điếu thuốc (bất kể đạo diễn sản xuất quay phim, hậu cần hay diễn viên) khi được nghỉ để set ánh sáng, đổi góc máy - chuyện chỉ có ở đoàn phim.

2/ cuối cùng là cái show So You Think You Can Dance cũng có phiên bản VN. khán giả đại chúng có vẻ khá thích show này. các bạn trong nghề múa thì... cười ngặt nghẽo khi xem bởi họ không phải là khán giả, họ là người làm nghề, tâm lý khác khi có con mắt khác. các bạn biết về quay - dựng thì vỗ tay cho show ở ưu điểm này. mình quyết không xem.

3/ bạn mình xem một bức ảnh mà một tạp chí lớn đăng. bạn bật cười vì cái sự qua quýt của người chọn hình ảnh. ấy cũng là bởi họ không có kiến thức đủ sâu để biết người làm nghề nhìn vào sẽ thấy buồn cười. nhưng họ không cho rằng cần thiết phải nhờ người trong nghề cố vấn, họ đủ giỏi để biết mọi thứ. đáng tiếc là chẳng có ai biết tuốt cả và khi số đông cũng không biết và không quan tâm hoặc đòi hỏi cái mình được cung cấp là đúng thì... kiểu như vào một quán ăn, thức ăn mang ra có tóc hoặc dây thun cũng lặng lẽ chịu đựng, vào cửa hàng sách chẳng khác gì vào chợ khi nhân viên cười nói, giỡn hớt rần rật mà khách cũng âm thầm nhíu mày thì bảo sao ngàn đời vẫn vậy. không phải nói ra là xấu chẳng thì tốt và ngược lại, chẳng để làm gì khi người được nhắc nhở coi như ruồi muỗi vo ve qua tai.


9/9/12

lượm lặt ở đám giỗ


1/ chuyện đàn bà:
* chị dâu - em chồng (mỗi người cặp 2 con lợn con 2 nách):
A: Obama dạo này mập mạp lên hen? 
B: Ngủ được hơn, ăn nhiều hơn nên đỡ được chút!
A: Ờ, con nít, chỉ mong có vậy. Con Suri khẹt khẹt là lo sút ký.
B: Ít nữa đi học còn dễ te tua hơn. Ớn tay chân miệng quá mà không gửi thì sao đi mần?
A: Biết sao giờ. May là... Bố!!! Sơri rượt mèo kìa, té chết con ơi! 
B: Putin, con đừng có bốc cá sống, chưa chín mà ăn gì con!
C: Mấy đứa này y chang 3 đứa nhóc nhà chị! 

* cô -  thím - cháu họ:
A: Dạo này sao con? 
B: Nhà con không ngắm được sao, trăng cũng không luôn!
C: Hơ, con này, đánh trống lảng mày? Đẻ sớm đi con, càng lớn càng khó và khổ!
B: Ơ...
A: Từ hồi có bầu Sơri tới giờ nó vô lớp 1, Suri 22 tháng, thím chưa được xổ chuồng. Tuần sau được đi ĐN rồi! Trời, thiệt khổ chớ!
C: Tui cũng có khác gì đâu, hai thằng này khó ăn khó ngủ, về đây mà còn phải vác nồi với đồ để nấu cháo nữa là!
B: Ớ...
A: Thôi, ráng chịu ít lâu nữa vậy! Hi sinh cho con đặng sau này già, nó còn cho miếng cơm!
C: Chẳng biết có được vậy không, chị con gái 2 đứa còn nhờ, em con trai 2 thằng, chắc gì có cửa!
A: Ông bà mình nói, con cái là của để dành, hai đứa cũng được một, đừng lo!
C: Hên xui, đẻ cũng vì vậy mà vì ai cũng phải cưới và đẻ nên mình...
B: ...

* bà - cháu:
A: Ô, món này hay quá ha? Má con dạy con hả?
B: Dạ.
A: Phụ nữ cực ha con, ráng nghe!
B: Con thấy cũng vui mà, nấu nướng cực bao nhiêu đâu. 
A: Chùm hum trong bếp, nóng, mệt chớ con!
B: Nhưng nấu cho mình hoặc những người mình thương ăn thì không cực mấy! Cực quá thì thôi ạ!
A: Bậy, thôi răng được, phụ nữ, phải vậy! 
B: Dạ, phụ nữ này không vậy! 
A: Chồng con chi chưa?
B: Dạ không!
A: Nói bậy! Lẹ lên đi!
B: Với con là không chứ không phải chưa!
A: Răng rứa được, ai cũng phải!
B: Con không phải ai nên không cũng.
A: À, chắc con sống dùm ba con ha?
B: Dạ không, đời ai nấy sống. Ăn thì dùm được chứ sống răng dùm nổi! ;)
A: @_@

2/ chuyện đàn ông:

* anh em cột kèo:
Y: Bữa giờ ốm đi mậy?
Z: Thằng nhỏ bịnh nên phải thức mấy đêm anh!
Y: Vợ đâu mà mày thức?
Z: Phụ chứ anh?
Y: Chính phụ gì, con cái là chuyện của má nó!
(con Y): Bố, con khát nước!
Y: Xuống nói mẹ!
(con Y): Mẹ đang làm bếp!
Y: Kệ, biểu mẹ lấy!
Z: Để chú lấy cho con.
Y: Sắm vợ là để nó làm mấy chuyện này, đàn ông lo chi. Mày cứ ngồi đây. (Xua con đi)

* chú - cháu:
E: Làm ăn răng con, ổn hông? 
F: Cũng được chú!
E: Mấy đứa rồi?
F: Dạ 2.
E: Ở nhà hay gửi trẻ?
F: Ngoài giờ đi học thì mẹ nó giữ.
E: Uh, chắc con cũng bận.
F: Con làm hành chính cũng rảnh nhưng chuyện con cái, mình đàn ông biết gì, chú thấy đúng hông?
E: Ờ, hồi xưa chú còn không nhớ tên sắp nhỏ luôn!
F: Phụ nữ phải biết chăm sóc gia đình, nấu nướng giỏi, dạy con khôn, tụi nó hư thì tại má nó hết chứ không ai!
E: Cô bây hồi xưa ở nhà không, vợ con đi làm nên chắc cũng cực ha?
F: Cực thì cũng phải chịu thôi chú! Phụ nữ mà!

3/ mẹ - con và... :

* Bàn ăn có 10 người
Cậu thanh niên 15 tuổi: Con muốn ăn cái này, mẹ cho con ít rau. Cho con thêm tí ớt. Trời, nhiều quá! Xíu nước nữa! Mà cái này ăn sao?
Mẹ cậu thanh niên 15 tuổi: Con nhiều chuyện quá! Muốn thì tự làm, nói hoài, hỏi nhiều!
Cậu thanh niên 15 tuổi: Không biết thì con hỏi, con nhờ mẹ không ưng thì để con làm sao quay qua càm ràm?
(10 phút sau)
Cậu thanh niên 15 tuổi: Con muốn ăn xác nhưng không ăn rau (chỉ vô nồi lẩu chỉ có cá thác lác và khổ qua còn khoảng 8 viên cá)!
Dì cậu thanh niên 15 tuổi: Múc khổ qua cho con nha!
Cậu thanh niên 15 tuổi: Không, con chỉ ăn xác chứ không ăn khổ qua hay nước!
Dì: Con muốn ăn gì tự lấy!
Mẹ: Giờ ý con sao?
Cậu: Con muốn ăn xác!
Mẹ: Ăn không?
Cậu: Gật đầu.
Mẹ: (chép miệng, gắp cho cậu 4 viên cá)
Cậu (chấm cá vô tương ớt ăn ngon lành, miệng chóp chép rất thích chí!)
Mẹ cậu thanh niên 15 tuổi: Mọi người ăn nữa đi, lẩu còn nè! Khổ qua ngon lắm! Cá cũng còn nè!

* mẹ ngồi ăn rau câu dừa, con gái 22 tháng tới xin.
Con: Miếng!
Mẹ: Không, tối rồi ăn đau bụng!
Nói dứt câu mẹ lừa lại một chút đút cho con gái.

*
Mẹ: Sơri!!! Ăn hết cơm đi!
Sơri: Còn nóng quá! Con không ăn! (Vùng bỏ chạy)
Mẹ: Sơri! Con không ăn mẹ đánh à!
Sơri: (chạy lại bàn, chỉ vào nồi lẩu): Con không ăn được rau này!
Mẹ: Trong tô con làm gì có rau, mà nước canh cũng không phải nước này!
Sơri: Phải mà!
Mẹ: (Múc nước nồi lẩu đang sôi lăn tăn): Uống thử đi, coi có phải không?
Sơri: Nóng quá hà! Huhu
Mẹ: Ai biểu nói không nghe!

---

ham có chồng đẻ con và dạy dỗ chúng dễ sợ!!!