mệt ná thở, vậy chớ cũng ráng cho xong rồi lên Megastar Hùng Vương. để được xem trailer của một số bộ phim 3D sẽ được chiếu từ tháng 12 tới. ờ, phê. nhưng mà hem hiểu sao bà con ngồi gần mình la ré kinh quá. mình thì thi thoảng thôi. hehe. nói gì nói, chừng 1 tháng 18 ngày nữa là được coi Avatar rồi. cũng đáng mong đợi. mới coi có 16 phút footage thôi mà phê càng rồi.
lúc chui vô rạp là mình đã thấy đuối lắm rồi. đầu nhức như búa bổ. ngồi hàng E nên cổ càng đau. mình coi phim phải kiếm hai hàng ghế cuối thì cổ mới không mỏi. dám sau này kiếm cái rạp nào cho nằm xải lai ra coi thì họa may mới thỏa mãn quá. ra về là muốn được cõng lắm ồi á. nhưng mà cũng phải cà kê với bạn chút, rồi hai đứa đi ăn hủ tiếu Thái đặng nghe em í xả xì chét. haizz. bố khỉ, năm quái năm quỷ gì mà xúm nhau xui cả đám. năm nay mình mất tiền hơi bị nhiều. mà không phải cầm tiền trên tay rồi bị giựt đâu. chưa nhòm thấy mặt nó nữa mới đau chớ! huhu.
về tới nhà, thay quần áo là phải mò mẫm gói thuốc, kiếm thuốc nhức đầu quất vô. vậy mà hem xi nhê gì hết ráo. đau còn dữ dội hơn. trán nóng ran. tổ sư. thì thôi, mần ăn gì nữa. tắt đèn, nằm. vậy mà không ngủ được mới ghê. lăn qua lộn lại thiếu điều xương hông cà lủng cái nệm mỏng dính.
sáng, mở mắt từ sớm nhưng đầu thì nặng như chì. nhấc không lên. lưng thì nhức, nằm ngửa không được, nằm nghiêng không xong. vai trái thì đau như vừa quánh nhau với cu nào. bữa giờ có dầm mưa dãi nắng cuồng dại đâu mà dã man vậy nè? - nằm lẩm bẩm. nghĩ tới mấy cái kế hoạch chi tiết phải làm đặng mai nộp mà rầu. còn một list dài các thứ phải làm trước 18/11 mà thấy chết chắc luôn. từ 1/11 là tối nào cũng phải chui vô nhà thi đấu Nguyễn Du. với tình trạng nhức đầu kéo dài như vầy, vô đó nghe tiếng trống lân hem biết có chịu nổi không nữa.
có cô bé hồi xưa làm chung ở FPT. có 2 tháng thôi mà mời ăn cưới, bữa nay nè. hôm kia lên cơ quan cầm cái thiệp cưới trên tay, cười. tối nay hẹn hò ăn bữa cơm và nói chuyện công việc với trai đẹp, giỏi. nghi là tới 10h mới xong quá. vấn đề là phải tỉnh táo và minh mẫn thì mới đấu trí với nhau được. không thì lại phải lôi nhau ra hành hạ thêm một bữa. khổ lắm.
đâu phải mình lơ là chăm sóc bản thân đâu mà tự dưng quảnh cù chỏ lăn ra bịnh quạn như vầy? thiệt là hậm hực ấm ức muốn chết.