19/11/09

mùa đông dài hong phố vắng


rồi thì cũng đặt chân tới thủ đô sau hơn hai năm xa cách. haha. [nghe như xa người yêu í nhỉ?] ngủ gà ngủ gật trên máy bay suốt 2 tiếng, trừ những quãng phải tiếp chuyện chị ngồi cạnh. báo hại cổ và vai càng đau hơn, gấp bội. đứng phơi mặt đón cái lạnh 15 độ trong khi mũi bị ô nhiễm vì mùi amoniac đậm đặc ở Trần Quang Khải mất 30 phút. vừa mệt vừa khó chịu [nghĩ coi, nín thở không được mà thở thì tí ngất trên giàn quất!]. đi ăn bánh cuốn thay vì đi ăn bún dọc mùng vì bạn nhớ nhầm địa điểm. quất một đĩa to, vượt cả ngưỡng thông thường, thêm một cốc sữa đậu nành nóng. thế mà dạ dày vẫn nhói lên [như một cái tên nào đó tự dưng nhảy xổ ra giữa sớm mùa đông làm tim thắt lại một lúc. chết cha, sến rện. :">] ngồi ở Bảo Khánh uống cafe. nâu đá, uống cho cả mẹ con Hạt Dẻ. của nợ, tới lúc đó là run lên từng chặp. tới khi trùm hẳn cái áo khoác của bạn lên tận cổ vẫn lạnh. căn bản, chân đi boot nhưng quần ko đủ dài để ngăn gió len vào làm lạnh bàn chân. mình lạnh tay lạnh chân, có úm kiểu gì cũng lạnh.


một cảm giác thân thuộc, đầy yêu thương. ờ, mình yêu Hà Nội vì có bạn. như mình yêu Hội An, vì có má và em gái. lúc ngồi trên xe buýt về HN, mình gọi cho em, nhưng nó đi chợ nên không nghe máy - má nói vậy. gọi cốt để xin lỗi nó vì đã quát hôm nọ. nghĩ, nhà có hai chị em, nhưng nhiều khi chị lại dịu dàng với người ngoài hơn. chắc nó cũng ấm ức. thấy có lỗi vì đã không kiên nhẫn hơn. khi mình giận, mình thương nỗi giận của chính mình hơn là người mình thương yêu. sáng nay tí nữa thì cũng thế. may mà đã đủ già để không cư xử trẻ con.


2h trở về khách sạn cho bạn đi làm, cho mình ngả lưng. lâu lắm rồi mới lại được một mình trong một căn phòng xa lạ. nghe album My guitar My friends của Quốc Bảo. lòng thật bình yên, dù đầu thì đang nhức như búa bổ vì thiếu ngủ. hi vọng sẽ ngủ một giấc thật ngon, thật sâu. và khi thức dậy sẽ hít căng lồng ngực cái khí trời lạnh mà nhiều gái ở SG đang thèm muốn. hehe.

PS 1: mình thiếu một đôi găng tay như trong hình (lấy từ flickr vào một ngày đã rất xa).

PS 2:

Xin vùng đêm tóc mùa đông dài hong phố vắng
Mời nắng lung linh lung linh in trong màu mắt hồ thu
Xin ngày ân ái và xin yêu em yêu em tình trầm
Cùng xin một trái tim thật ngoan
Mai này dù vắng nhau ta tìm em qua vết chân chim
Mai này dầu dốc xanh sỏi đá sẽ biết âu yếm nhau
Đồi núi cũng biết tương tư người
Chiều phai vẫn chờ em hong tóc
Còn ta cũng sẽ vuốt ve nụ hôn xưa

(trích Tình trầm - Quốc Bảo)

5 nhận xét:

  1. yêu quá. anh cũng đang lạnh run, dù ở trong nhà.

    Trả lờiXóa
  2. Sao mới đầu đông mà đã lạnh ghê vậy ta?

    Nhớ Hà Nội ghê, cũng mùa này 11 năm về trước, thời còn độc thân. Cũng ra HN để ăn cưới như Imagine bây giờ. Giờ mà có đi HN, vẫn thích đi một mình thôi.

    Trả lờiXóa
  3. sirius star20/11/09 02:33

    Hehe, thế mà kêu ko trẻ con à :P

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh20/11/09 11:11

    sao blog của em chị copy và paste ko được vậy hén? muốn trích cái phần em nói về nỗi giận đó. Really like it & totally agree!

    Trả lờiXóa
  5. @ marcus: :) em thì phải chui ra đường, còn ở trong phòng thì không trùm chăn thì mới lạnh anh ạ. giữ ấm anh nhé!

    @ polka: mấy ngày tới sẽ có không khí lạnh tăng cường đó chị. rét đậm rét hại thiệt òi. huhu. em thì đi đâu cũng thích một mình, hai mình thì hiếm khi. :D

    @ si: thì trẻ [hơn ai kia thật mà], và rõ ràng là con [chả nhẽ, thằng :P].

    @ tinymonkie: hehe, giờ em mới biết blog em không cho phép vụ này á. hihi, vậy mà có lúc sợ bị tóm tóc. hay em copy and paste sang cho chị. :D

    Trả lờiXóa