19/4/11

tạp (2)


hoa hướng dương mua 3 ngày trước không nở. cứ thế héo rồi úa tàn. tui ghét như thế. phải nở rồi hãy tàn. như một mối quan hệ, có bắt đầu, phát triển trước khi kết thúc. một bộ phim nếu là loại không cốt truyện thì cũng phải khiến tui thấy nó như không khí bao quanh tui, không nhận thấy nhưng hiển nhiên có mặt. với vài người, tui cũng như không khí. nghe, thấy, biết dù không phải tất cả, hầu hết những gì họ đang trải qua nhưng không nói gì. tới hồi họ muốn chia sẻ thì tui nghe. được nghe họ nói dù là vui hay buồn tui cũng thấy hạnh phúc. đừng nghĩ tui bịnh tới mức người ta đau khổ còn tui thì sướng nha!

thiệt ra cuộc sống của tui đủ rắc rối, đủ rối tung do tui hoặc do nhiều thứ ngoài tui nhưng thêm hay bớt một cũng không ít đi hay nhiều hơn. tui không phiền nếu mới sáng em gái dựng cổ tui dậy bằng cuộc gọi từ quê nói về mâu thuẫn với má. tui cũng không bực nếu giữa đêm em trai kể chuyện làm nó bực mình rồi cáu khi tui cà rỡn. hay đang nhậu, bạn gọi dt kể lể 1 thôi 1 hồi chuyện nọ xọ chuyện kia cũng không thấy bực bội lắm.

tui bị cái bịnh nhớ dai, nhiều lúc trí nhớ vô thức. nghe tai nọ xọ tai kia mà đụng chuyện là như phim âm bản, rửa ra, hình họ sáng trưng mới ác. vậy nên ai hứa gì với tui, tui hứa gì với ai tui đều nhớ. có điều người ta hứa, thi thoảng tui nhắc. còn chiện tui hứa, nhiều khi không phải tui giả đò lơ mà vì dính tới người khác. tui thúc đít người ta 1 lần thì được, 2 lần o ép chớ tới lần thứ 3 là tui ngại. tính tui không ưa nhờ vả, phụ thuộc, làm phiền. thành ra mấy chiện lẽ ra phải làm đúng hạn mà không phải dựa vào mỗi sức tui mà trễ nải, tui chán đời lắm.

mấy bữa nay ngủ sớm không được, dậy sớm cũng không luôn. mà vậy thì không tốt cho sức khỏe. tui phải chỉnh lại cái đồng hồ trong não đây.

PS: tui thích cái màu xanh trong hình ghê đi!

1 nhận xét: