10/8/11

tự cạo gió cho mình

cũng không khó lắm. mua trứng gà công nghiệp - lòng trắng nhiều - luộc chín trứng, bóc vỏ, bỏ tròng đỏ rồi cho vào miếng vải ở giữa trứng có đồng bạc rồi chà khắp người, từ giữa ra phía ngoài. tui tự xử được, trừ giữa lưng lên đến bả vai. cũng vài lần nhờ người khác cạo gió dùm nhưng mà nói thiệt, hình như chỉ có má tui, nhà ngoại tui cạo gió kiểu này nên không ai cạo gió thấy đã được. mà có được cũng không dám mượn nữa, thấy làm phiền quá. đỡ được khúc nào hay khúc nấy. độc lập - tự do - hạnh phúc. má tui, mỗi lần con gái bị bịnh thì luộc 2 cái trứng 1 lượt, bóc vỏ trứng thiệt nhanh để trứng nóng lâu, cạo được lâu. tới miếng giẻ để bọc trứng má cũng lựa loại cotton hay thun mềm để da con k bị rát. má cạo 1 lượt 4 lần, mỗi cái trứng xài 2 lần. bị cảm, cạo gió đỡ liền.

hồi nhỏ tui cũng hay được má nấu nước xông cho. lúc coi Chơi vơi, cái màn hai chị gái Duyên - Cầm xông hơi chung là tui nhớ má khỏe mà phải xông hơi vì con bịnh. lớn lớn 1 chút, tui tự xông, má ngồi ngoài, lâu lâu hỏi thăm, dặn dò sợ con bị phỏng. giờ có bịnh thì cũng tự làm tự chịu. nuốt không nổi cơm thì tự nấu cháo, không nấu nổi đi mua ăn, nhiều khi bò không nổi thì nhờ em út. mà cháo ở ngoài một thì quá loãng lại toàn dầu mỡ, hay quăng tỏi chấy - thứ tui ghét nhứt, lúc bịnh nghe mùi là muốn ói luôn, hột gạo không được nấu nhừ để nở bung thành cháo hoa, hai là quá đặc, chẳng khác gì cơm bị đổ quá nước nấu hoài không nhảy sang nút hâm. bình thường tui nấu cháo dễ nổi khùng vì lâu huống hồ bịnh. mà thiệt tui ghét ăn cháo lúc bịnh, trừ khi không nhai nổi, chỉ muốn húp cho nó nhanh, bao tử có cái đặng uống thuốc á, chứ tui ghét cháo.

cháo của tui nấu thì phải có gạo, đậu xanh nguyên vỏ - bùi và thơm là do vỏ đậu xanh đó nha, cà rốt, nấm rơm, tôm, thịt nạc, ăn kèm gỏi có thể là búp chuối, rau càng cua hay bắp cải để không ngán. nấu 1 nồi cháo vậy lè lưỡi cóc. cháo này tui tự chế, đâu từ hồi 15 - 16 tuổi thì phải. tui mà bịnh, má nấu cháo đơn giản chỉ với đậu xanh, cà rốt, thịt bò. mà khổ, vị giác, khứu giác bình thường đã nhạy, lúc bịnh còn nhạy gấp bội dù mũi nghẹt, miệng đắng nha. nên lúc khỏe, ăn thịt bò kiểu gì cũng được, tới hồi yếu trong mình, mùi thịt bò thấy ghét lắm, không thơm mà khăm khẳm, nhứt là ăn không hết, hâm lại càng dã man hơn.

tối nay tui lại nấu cao lầu. tự vì biết ăn món này sẽ ăn được nhiều, trưa đã ăn chay rồi - cà tím nướng, canh cua rau đay. hehe. mà đúng là rau sống trong này chán thiệt diếp cá lựa lắm mà cũng không có được loại non, thơm, nhai vô toàn nghe mùi lá trầu, may mà nước thịt xíu không đỏ, chớ đỏ nữa thì không khác gì nhai trầu à. mấy loại rau thơm cũng vại, chả có mùi, toàn thấy hôi. dạo này hay nấu cao lầu cho người khác ăn, nhiều người khen, chưa thấy ai chê. có thể vì lịch sự nên vậy.

ở SG thì làm cao lầu, chớ về HA thì thôi, cơm muôn năm. cơm má nấu, đơn giản là cá dzụn - mấy con cá nhỏ nhỏ, có khi đủ loại như cá nục, cá mối, cá liệt... loại cá mà nhà hàng, quán ăn hổng thèm - rồi kho với thơm, ớt bột, rau luộc, canh, rau sống, nước mắm ớt, có bữa thêm mắm dưa. chỉ vậy thôi mà con nhỏ quất 3 chén cơm là bình thường. má tui hay hỏi có ăn cá ngừ, cá thu lát không, tui thường xua tay. ở SG không có cá dzụn thì phải ăn chớ cá to nó không thơm, kho lâu thấm, để cho thấm thì thịt cá chắc cũng phải chín hơi bị rục. tui ghét vậy. cắn miếng cá phải thấy vị ngọt, tươi, thấy được cảnh con cá còn quẫy khi còn sống chớ nhai mà biết là nó nằm chết queo trong mấy cái thùng ướp hóa chất thì... đúng là nhai cơm như nhai rơm.

1 nhận xét:

  1. Thôi, ráng khỏe dùm cái. Tui tự cạo gió theo cách bạn chỉ rồi nha bạn, nhưng đúng là khỉ nhớ rừng, vẫn thèm nghe cái mùi dầu khi cạo gió, nên cạo xong thì lấy dầu ra xức khắp người.

    Trả lờiXóa