19/9/11

cần có lòng dũng cảm để... sống.

càng ngày tôi càng nghĩ điều này là đúng.


nhìn xung quanh, nhiều người lập gia đình, sinh con, nghĩ về những điều họ phải đối diện, các mối quan hệ chằng chịt mà hôn nhân mang lại, tôi càng cả quyết điều này. đó quả là cả một sự dũng cảm khi quyết định rồi sống với lựa chọn đó. cưới một ai đó, không chỉ đơn giản sống và chấp nhận cả điều tốt lẫn tật xấu rất vụn vặt và phải đối mặt với chúng mỗi ngày mà còn phải cưới cả một dòng họ hang hốc khác. tôi không biết các nước ngoài châu Á thế nào, nhưng tôi biết Việt Nam ra sao. phụ nữ được dạy - đúng hơn là áp đặt quá nhiều thứ, từ nhỏ, đủ mọi tiêu chuẩn, dạy cả việc phải biết hi sinh, từ bỏ, dĩ nhiên, nhất là khi đã trở thành gái có chồng. lẽ tất nhiên, đàn ông cưới vợ cũng phải hi sinh ít nhiều. để khớp lịch với một người nhiều việc còn khó khăn huống hồ chia sẻ một quãng đời với ai đó!


tôi thấy phục bạn bè mình, những ai quyết định cưới xin. đương nhiên là tôi không cho rằng ai cũng có sự dũng cảm lựa chọn trước khi cân nhắc nhiều. tôi không phủ nhận, niềm vui mà một gia đình có bố mẹ, con cái nó khác với niềm vui của một kẻ độc thân. nhưng tôi không đủ dũng cảm để hi sinh những thứ tôi muốn làm, thay vào đó là làm điều người khác muốn. bỏ ước mơ, gạt khát vọng, tôi cho con bú, chăm con ăn, quan tâm đến chuyện quần áo, giày dép, tâm sinh lí tình cảm của chồng, của mẹ chồng, anh em chồng... ti tỉ thứ khác. tôi không có sự dũng cảm đó. và vì thế tôi không thể nào có cái suy nghĩ về việc đó. chia sẻ quỹ thời gian, cuộc sống của mình với một ai đó khác, dĩ nhiên, sẽ có niềm vui khác, nhưng cái chính, tôi không có sự dũng cảm mà chắc chắn tôi phải có, nếu không sẽ thành bi kịch.


ngay cả với cuộc sống hiện tại, nhiều lúc tôi nghĩ mình cũng cần lòng dũng cảm và thường xuyên tự vấn về điều đó. dũng cảm đối diện với sự rạn nứt, tan vỡ của một mối quan hệ bạn bè, cộng sự. dũng cảm nhìn thẳng vào sự thiếu hụt của tình thân và sự bất lực trước nỗi đau của họ. dũng cảm đón nhận thất bại, đứng lên, bước tiếp trên con đường mình đã chọn cũng như từ bỏ. dũng cảm để nói thẳng, thật và đấu tranh. cuộc sống mang lại cho mình lắm sự thú vị, mới mẻ nhưng lắm lúc tôi cảm thấy mệt mỏi, bất lực, chán nản và nói thật, tôi không biết tìm lại lòng dũng cảm ở đâu.


tôi nói với bạn mình, đừng liên lạc khi tao đi xa, vì có thể sẽ không liên lạc được vì tao tắt máy hoặc không nghe. nó kêu lên: sao mày có thể quá đáng như thế! nhỡ đâu có người cần mày thì sao? thật ra, tôi cũng không tin về việc ai đó cần mình lắm, cần về mặt tinh thần í. và suy nghĩ đó khiến tôi cảm thấy buồn.


5 nhận xét:

  1. Làm gì tự dọa mình quá vậy?

    Trả lờiXóa
  2. Em đồng cảm với chị

    Trả lờiXóa
  3. Nặc danh22/1/12 23:05

    Nhiều khi không kết hôn cũng là 1 sự dũng cảm, hihi.

    Trả lờiXóa
  4. @ Đồng Nhơn: :)

    @ Nặc danh: uhm, lựa chọn nào cũng là 1 sự dũng cảm.

    Trả lờiXóa