3/7/12

khi ta bị mưa giam chân

Sài Gòn đang ở giữa mùa mưa. ngày nào ông trời cũng trút xuống hàng khối nước có khuyến mại tí sấm sét cho thêm phần hoành tráng. bị kẹt lại giữa những cơn mưa - bất chợt hoặc được báo trước - tui thường đọc sách uống trà. tui chỉ thích loại thức uống truyền hơi ấm từ khi tay chạm vào bình trà, ly trà rồi cùng với mùi thơm phủ đầy  vòng họng, tiến thêm một bước xuống cổ họng, đi qua thực quản trước khi đến dạ dày rồi toả ra khắp cơ thể trong cái ẩm ướt, lành lạnh của những ngày mưa, đặc biệt những buổi chiều - tối. MOF có loại trà gạo rang, vị ngọt dịu, cả mùi cũng dịu - tui không thích mùi trà quá nặng nên tui ít uống loại Lemongrass mang về từ Bali. tui thích chè xanh cũng cùng lý do trên, ngày uống chừng gần 1lít chè xanh tự hãm. bạn tui ở Đức về có mang một vài loại trà, mùi vị cũng khác đặc biệt, hơi chua và thơm. bữa nào quởn, thức dậy sớm hoặc trời mưa thì tui lôi ra uống. tui không thích trà được ướp hoa lài, cũng không ham ướp sen. tui thích mùi nước đậu ván dù không thích chè đậu ván.


nếu ở nhà, uống trà đọc sách thì sẽ thêm vài bản nhạc, dạo này tui hay nghe Yurima. ở quán cafe hay chỗ nào đó trú tạm thì tuỳ hỉ của chủ quán, gặp được nhạc hay thì thích, không thích bật kho nhạc trên iphone vậy. :) toàn nhạc phim thôi, mà hình như chả có phim nào tươi vui cả. haha.

lần gần nhất bị mưa giam chân bên ngoài là thứ 7 tuần rồi, ngày cuối cùng của tháng 6, ngay sau khi xem xong The Amazing Spider-Man. tui thích bạn Andrew Garfield từ hồi Social Network, càng thích ở Never Let Me Go. bản khiến các nhân vật của bản có cái nét đáng tin, đáng yêu, một sự thành thật không lẫn được từ trong đáy mắt. nhiều người không thích phiên bản người nhện này của Marc Webb vì sến quá do đất cho mấy chuyện tình cảm tuổi học trò nhiều. nhưng tui tin, ai thích (500) Days of Summer của gã đạo diễn sẽ tròn 38 tuổi vào cuối tháng 8 tới thì sẽ thích anh người nhện Andrew. đồ hoạ phim này đẹp - vẫn giữ chất như 500 days, mấy cảnh 3D thì ít nhưng đáng. em Emma Stone xinh ha, có điều tui đánh giá ẻm trong phim The Help cao hơn phim này.

nói tới phim, tui nhìn trời vầng vũ mấy tiếng trong MOF với cuốn The Film Club của David Gilmour - bản tiếng Việt có tựa Cha, con và những thước phim. cuốn sách như cuốn hồi ký, kể lại một quãng thời gian một người cha ở cạnh đứa con đang tuổi dậy thì bỏ học, đối diện với chuyện thất tình, khám phá khả năng, dính vào thuốc phiện, bia rượu, thuốc lá, loay hoay tìm hướng đi cho tương lai... sợi dây người cha dùng để níu đứa con ở trong vòng tay mình là những bộ phim, những cuộc chuyện trò có lúc không khoan nhượng. sự thay đổi, bước chuyển biến tích cực của cậu con trai cùng những thước phim và những va vấp, đau khổ làm người cha hạnh phúc. tui tin, người cha nào cũng sẽ có cảm xúc đó. và đứa con nào cũng sẽ hạnh phúc nếu được chia sẻ với cha mình những khó khăn, bế tắc.

tui đọc sách, tui nhớ những ngày nước lũ tràn vào nhà, lớn dần theo từng phút, từng giờ. dọn dẹp nhà cửa ổn thoả, ba bật phim bộ kiếm hiệp HK, hai ba con, mỗi người một cái ghế, ngồi thu lu trên cái cọc giữa mênh mông nước chăm chú coi, vừa coi vừa bàn luận. tui hồi đó chắc đã ngót 20 năm về trước. vì tivi hồi đó còn to đùng, bọc gỗ xung quanh, phim bằng băng, chưa có đĩa như bây giờ. tui nhớ, hai ba con dán mắt theo series phim The Net trên VTV1 hồi năm nảo năm nào lúc cả nhà chen chân trên gác gỗ giữa đống đồ khuân từ dưới nhà để nhường chỗ cho nước lụt ngự trị. tui không biết ba tui còn nhớ mấy chuyện này không, chắc là không, nhưng tui thì nhớ. nhớ như in cái cảm giác cha con gần nhau biết mấy, nhớ đến rơi nước mắt. đọc đến đoạn David cảm thấy buồn, bồn chồn không yên khi Jesse tuột khỏi vòng tay của ông. nỗi hoang mang, lo lắng không biết con mình nghĩ gì, làm gì đó, chắc ba tui cũng từng trải qua. ở ông chắc có thêm sự tò mò, háo hức khi nghe bạn bè hỏi về một vài thước phim được chiếu trên tivi mà họ khi xem credit đã phát hiện ra con thằng bạn. ông đã nằn nì đôi ba lần để được nói về chuyện đó. tui đã muốn ông được tham gia, xem tui làm một bộ phim, hoặc chí ít thì cũng cùng ông ra rạp xem phim, rồi cha con uống bia, nói về bộ phim. nhưng  ở quê, điều đó khá khó. cuốn sách làm tui nhớ ông già, người tui giống nhiều hơn, người mà tui có thể chia sẻ mấy chuyện khó hiểu duy nhất trong gia đình, họ hàng và ngược lại. có điều, chúng tôi đã xa nhau từ trước khi tui 15, xa về tinh thần và khó mà san lấp khoảng cách được.

3 nhận xét:

  1. Đọc đoạn nói về cái phim The Film Club thấy xúc động ghê
    Còn đoạn cuối cùng thì chị ko tin là ko có khoảng cách nào mà ko thể san lấp, chỉ là mình muốn hay ko thôi.

    Trả lờiXóa
  2. đó là sách chị, sách về những bộ phim và tình cha con.
    về lý thuyết, chị đúng. còn thực tế, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh và tuỳ thuộc vào tính thời điểm, chị à. ;)

    Trả lờiXóa
  3. Chỉ là xa về tinh thần thôi, hình ảnh trong tim thì vẫn còn đấy :)

    Trả lờiXóa