7/10/09

Sanh nhựt của Z


bài này cũ, viết cách nay 4 năm. post nhân dịp sắp tới sanh nhựt bạn í.


Tớ đã mong đợi ngày 10-10 biết bao, khi nó gần đến tớ lại có cảm giác hồi hộp. Buồn cười thật, chả phải ngày trọng đại gì, chỉ là sinh nhật của thằng bạn thân thôi mà. Uh, hai đứa bọn tớ đã từng nhìn vào mắt nhau vừa cười thật to vừa nói: “Tụi mình ám nhau đã đủ chưa nhỉ?” hihi... Cái từ nó dùng thật là khiếp, nhưng cũng hay hay. Mấy ngày trước SN nó tớ đã lang thang khá lâu để tìm cho bằng được thứ mà tớ nghĩ nó sẽ thích. Tớ đã phải ngồi rất lâu, lâu đến độ toi cả buổi sáng thứ 7 đẹp trời của tớ chỉ để chờ lấy món đồ mà tớ đã cất công tìm kiếm mấy ngày. Buổi chiều thứ 7 của tớ cũng không có phim ảnh, hay nhạc như mọi thứ 7 khác, xung quanh tớ toàn giấy, keo dán... Nói chung, sau 1h20 phút tớ đã mãn nguyện nhoẻn miệng cười nhìn thành quả lao động của mình. Tớ đã lôi gói mè đen mẹ cho để rang lên rồi nấu nước cùng đậu đen sao vàng ra làm thiếp. Phải mất hơn 3 giờ tớ mới hoàn thành xong cậu bé có nụ cười đến tận mang tai. Mỏi mắt, mỏi tay, đau vai, ê mông khỏi phải nói cũng có thể hình dung được. Tớ viết cho bạn vài dòng.


2h30 sáng tớ tắt máy, sà vào giường sau khi đặt báo thức. 4h45’ đồng hồ reo inh ỏi, tớ phóng ngay dậy để không phiền đến người khác. hì, giờ này ra đường thích lắm đây dù vẫn muốn ngủ thêm tí nữa. 5h30 tớ dắt con chiến mã ra đường mỉm cười khi chạm phải ánh mắt ngạc nhiên của bà chủ nhà. Đường hãy còn thưa người lắm, tớ khẽ rùng mình trước cơn gió mạnh. Cảm giác lành lạnh khi hơi sương còn lẩn khuất trong không khí thật là thích. Chợ hoa nhộn nhịp người mua kẻ bán. Tố đi loanh quanh trong chợ để được ngắm tất cả các loại hoa. Bỗng, muốn chia sẻ với một người. Và thế là tớ lôi máy ra, rà danh bạ, nhấn ok. Đầu dây bên kia đã có tín hiệu, nhưng người ấy đã tắt máy và gọi lại. Thế là lê la khắp chợ, mắt nhìn hoa, mũi hít hà hương hoa, còn miệng thì nói cười. Ờ thì tớ nhiều chuyện, tớ kể lể đủ thứ, tớ làm cho người ở đầu dây bên kia muốn chạy ngay đến chợ hoa nơi tớ đang đi vòng vòng, khốn nỗi người ta lại ở cách tớ những 1000km. Kể cũng thú vị cho một ngày mới.


6h30 tớ rời chợ hoa trong tay ôm một bó sen trắng to đùng, thơm ngát. Z rất thích sen nên nhìn bó sen trong tay tớ cười toét toe. Z hỏi “Có muốn cắm không?”- "Mày cắm có hết không?” Chả là hai đứa đã mua 2 lọ hoa cùng một lần cũng chỉ để cắm sen nhưng cái lọ của nó hơi bé, 50 cành sen e là quá sức. hihi. Tớ cảm thấy vui khi bạn tớ nháy mắt thay cho lời cảm ơn. Hiểu nhau mà, thốt ra lời đấy có khi lại bị tớ đá đít cho. Tớ phải ra quán cafe cóc hai đứa hay ngồi trước trong khi bạn làm trách nhiệm một người cậu với đứa cháu gái đáng yêu vừa lên 2. Đang chanh chua với nhau thì tớ có điện thoại và tớ phải đi. Hị, nếu không phải việc gấp thì tớ chả chịu để bạn tớ về trong trạng thái tỉnh như sáo đâu. Hẹn mấy hôm sau vậy!


-----


năm nay bọn mình lại không ở chung thành phố, không nhậu nhẹt hay bù khú gì được. nhưng mà SN mày sẽ không thiếu những màn đấy đâu nhỉ? tao sợ chứng trí nhớ suy tàn lại tái phát nên dằn cọc trước. mày cứ coi như đi dự buổi chiếu họp báo phim vậy nhá! :P :*

2 nhận xét:

  1. Hihi, chỉ là bạn thôi à, không có tí yêu đương nào?

    Chữ "ám" nghe sao giống Heathcliff bị Catherine ám trong "Wuthering Heights" vậy? Không biết 2 nhân vật này có gọi nhau mày tao không vì trong truyện chỉ thấy xưng hô "I" và "you" thôi :)))

    (Sao thích những người đàn ông ở xa khi mình gọi điện thọai sẽ bảo cúp máy đi anh sẽ gọi lại cho, ga lăng như thế là cùng :D)

    Trả lờiXóa
  2. chị ạ, bọn em chỉ là bạn, không yêu đương tí nào hết á! :) thương lắm, như anh em của mình vậy. chừng đầu 2005, bọn em mới chơi với nhau. dùng từ này chính xác bởi đi với nhau suốt. hồi đó đứa nào cũng có tình cảm với người khác nhưng mà đối phương ở xa hoặc đơn phương. nên mượn vai nhau mà tựa. :D

    hị hị, hồi xưa em có vài người ở xa ga lăng vậy á chị. giờ ai cũng vợ con đùm đề cả rồi. :D

    Trả lờiXóa