17/8/11

Những ngày làm phim "bình thường" (p1)



Bạn bè hỏi vào Sài Gòn làm gì? Tôi bảo vào làm phim. Cứ để cho lũ bạn phỏng đoán phim của hãng này, của đạo diễn kia….vốn đầu tư tiền tỉ ra sao, cuối cùng tôi đáp gọn phim của Trương Minh Qúy. Cái tên vừa là lạ vừa quen quen với chúng càng làm cho chuyến đi của tôi thú vị. Có đứa lớn tiếng, Trương Minh Qúy mà cậu từng viết thư trên Blog khi nó có ý định bỏ học điện ảnh đó à? Ừ, bỏ trường điện ảnh chứ đâu bỏ đươc việc làm điện ảnh. Thế là tôi đếm tháng đếm ngày để vào Sài Gòn làm phim của Trương Minh Qúy.

Tôi vào phòng trọ của Qúy, thấy em ngồi giữa ngổn ngang giấy tờ gồm: kịch bản, hồ sơ phim, storyboard, sổ ghi chép, cuốn Notes on cinematography của Bresson… giữa cái nóng mùa hè không quạt điện. Trên bức tường của căn phòng không quạt điện ấy, tấm lịch khoanh tròn những ngày làm phim sắp tới với màu mực đở đang kích thích tôi. Và tôi nhớ đến căn phòng không lò sưởi của tôi vào những ngày mùa đông ngắn ngủi năm ngoái ở Hà Nội. Khi đó lần đầu tôi gặp Qúy, em tự tin chiếu bộ phim mới dựng cho tôi xem, bộ phim Căn Phòng. Giống như những bộ phim sinh viên khác, có thể bắt bẻ ra nhiều lỗi kĩ thuật, bàn tay sắp đặt của người làm phim nhưng cũng khác với những bộ phim sinh viên khác, tôi thấy bộ phim đã tạo cho mình một niềm bổi hổi không dứt. Tôi thấy mình như thầy lang trẻ háo hức và vui sướng bắt được mạch của nhân vật trong phim, của người làm phim trẻ ngồi cạnh tôi. Và trong cơn vĩ cuồng phim ảnh, chúng tôi nói chuyện cả buổi chiều hôm đó. Và buổi chiều hôm nay, sau nhiều cuộc trò chuyện phim ảnh khác, sau nhiều email trao đổi về kịch bản Ngày chủ nhật bình thường mà Qúy không ngừng sửa chữa, tôi thấy may mắn vì đã có mặt ở Sài Gòn này để đóng góp sự lăng xa lăng xăng của mình vào dự án phim đã được em và các cộng sự của mình chuẩn bị vô cùng chu đáo.

Những chuyện của Qúy kể bao giờ cũng là sự khai phá tự thân. Qúy kể câu chuyện được lấy lên từ chính những tầng dễ lãng quên của kí ức. Thế nên, ngay từ dòng ý tưởng đầu tiên, em đã sớm tìm được cái hình thức mà chuỗi hình ảnh kí ức ấy sẽ hiện diện. Qúy chính là người sáng tác luôn tìm được sự tương thích giữa hình thức và nội dung của mình, giống như người nhạc sĩ tài hoa mà giai điệu và ca từ luôn đến cùng một lúc. Ở Ngày chủ nhật bình thường, Qúy kể câu chuyện có thể xảy ra ở bất cứ phòng khách nhà nào và bằng cách đó ta thấy cuộc sống ùa vào bộ phim của em tự nhiên nhưng ám ảnh. Triệt tiêu mọi kịch tính, quay mặt với những chủ đề hấp dẫn, kịch bản của Qúy dùng sự giới hạn, một chiều của thời gian để mở rộng thời gian. Thời gian không chỉ là thời điểm từ chiều đến đêm hay độ dài trình chiếu của phim sau này mà là những tưởng tượng, phỏng đoán, gợi nhắc của chính khán giả. Như một vệt nắng bất ngờ lọt vào khi ta vô tình kéo rèm, kịch bản của Qúy trao cho tôi những cú rớt cảm xúc, đẩy tôi về cánh đồng kí ức cần được gặt hái của chính tôi. Và tôi thấy thích. Và tôi tình nguyện là người thư kí thầm lặng ghi chép và nhắc nhở.

--

Trên đây là chia sẻ của thư ký trường quay Vũ Ánh Dương. Sẽ còn tiếp ạ!


Dưới đây là offical trailer của Ngày chủ nhật bình thường.


Trên cùng là offical poster :D,


Dưới cùng là fanpage của phim.


Phim dự kiến ra mắt vào cuối tháng 8.2011 này.



3 nhận xét:

  1. quả không hổ danh, thiên hạ đệ nhất thảo mai bắc hà

    Trả lờiXóa
  2. E thấy hình như Bà mẹ hơi trẻ quá?
    Và mẹ có thường ăn nhanh như vậy k ta Chị?
    :)

    Trả lờiXóa
  3. sorry Xà bông nha, mấy nay không để ý comment của bạn.

    về tuổi tác, có khi hơi trẻ thật :) nhưng vụ ăn nhanh thì có chủ ý đó em. hai mẹ con nằm ở 2 thế đối lập, con trai chậm - mẹ làm gì cũng nhanh.:D ít nữa em được xem phim thì sẽ hiểu vì sao nha. :)

    Trả lờiXóa