27/1/10

không phải mơ






"... tôi tin là mỗi người chỉ có một giấc mơ, những giấc mơ khác không phải là mơ, những cái người ta tưởng là mơ lại không phải là mơ, mỗi đời người là một giấc mơ, mở mắt thức dậy là hết mơ, là rơi vào hố đen ngòm không một giấc mơ, cuộc đời là phép tính cộng những bất công, nhưng ai cũng có quyền mơ một giấc mơ, sống giữ lấy chết đem theo, mỗi giấc mơ là một két sắc chẳng ai cho ai được ai năm con số bí mật để mở, mỗi giấc mơ là một kẻ độc thân không người thừa tự, mỗi người có một giấc mơ, mỗi người tình tự với một giấc mơ, chồng nằm kề bên biết mà không làm gì được, người nào cũng có tính lăng nhăng nhưng chung thủy với giấc mơ, đêm tân hôn hai vợ chồng ôm hai giấc mơ, đi đâu xa không sợ lạ nhà mất ngủ mỗi người ngủ với một giấc mơ, từ giấc mơ đi vào cuộc đời là đi vào âm phủ, từ cuộc đời đi vào giấc mơ là đi ra nước ngoài không hộ chiếu, không đổi tiền, không thuế quan, không công an biên phòng, mỗi giấc mơ là một chân trời du lịch tàu vũ trụ cũng không tới được, người ta du lịch tận cùng đêm chưa ai đi nổi tận cùng giấc mơ, mỗi giấc mơ như một vì sao, một vốc sao chin chít cạnh nhau, nhưng chưa ai đi được từ sao này sang sao kia, tôi có một giấc mơ, người nữ nào cũng có một giấc mơ làm của hồi môn, đêm đêm bỏ ra nhấm nháp, có ai buồn mà không mơ, mỗi người có một giấc mơ làm bạn đồng hành khi ly dị, chẳng người nữ nào còn trinh với chồng vì đã ngủ với mơ..."

trích từ Made in Vietnam - Thuận

(do Angelique gõ, mình chỉ copy & paste vào đây)

---
tôi biết em đang buồn, tôi biết em vẫn nuôi hi vọng, đơn giản, em đang yêu, rất yêu. tôi, người ngoài cuộc, nhìn sự việc bằng con mắt lý trí nên có cách nghĩ khác em. kẻ ở ngoài bao giờ chẳng cho là mình sáng suốt, minh tuệ? tôi chẳng cho em lời khuyên bởi tất cả đều vô nghĩa với em lúc này, tôi chỉ tranh thủ những giờ phút hiếm hoi để ở cạnh em, nghe em nói, ôm em khi vai em rung lên, mắt em nhòe nước. mỗi người đều có quan niệm sống khác nhau, sự lựa chọn khác nhau, dĩ nhiên điều này tùy vào tính cách, môi trường sống. có thể tôi đã không còn sự ngây thơ lẫn nhiệt tình để nhìn mọi việc, mọi thứ bằng màu hồng như em nên không ít lần em gào lên với tôi rằng, sao chị khắc nghiệt với bản thân đến thế. kỳ thực, tôi chẳng thấy thế. tôi cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ với cách sống của mình. tôi còn nhớ, lúc em e ngại trước cảm xúc của mình, tôi đã khuyến khích em, hãy đối diện với chính mình, thành thật với trái tim và hết mình với cuộc hành trình này. dù cho có ngắn ngủi thì nó vẫn là hạnh phúc, có thật, không là mơ, còn hơn là ta mãi lo sợ và chẳng thể nào sống đúng với chính mình. tôi đã và sẽ luôn sống như thế.

2 nhận xét:

  1. Sao lại có bài viết anti-DreamsCatcher thế nhỉ ? ^^

    Hết bệnh chưa chị ?

    -Land-

    Trả lờiXóa
  2. chị khỏe rồi em :*
    còn bài viết, chỉ là khoảnh khắc thôi mà. ;)

    Trả lờiXóa