30/8/13

chị Uyên

qua công việc, tui biết chị, giờ chẳng nhớ là cuộc nói chuyện đầu tiên đó diễn ra hồi năm nào luôn. chỉ nhớ tui đã bàn về đúng 1 chữ "NHẠT" cho tạp chí Đẹp với chị trong văn phòng, kiêm showroom nằm trên con đường nhỏ nối giữa hai đường Nguyễn Du - Lý Tự Trọng. bài viết đó cũng gây sóng gió được một thời gian vì quan điểm của chị dễ đụng chạm đến nhiều người, đặc biệt cánh đàn ông. 

rồi thời gian trôi, tui gặp chị cũng chủ yếu vì công việc bên cạnh những lần cafe, ăn trưa, điểm tâm bàn chuyện xoay quanh chủ đề "ngành công nghiệp sáng tạo". hồi đó hai chị em hay ra quán số 5 Hàn Thuyên, chả hiểu vì đâu luôn. sau giai đoạn đó, công việc chỉ là thứ yếu, cuộc sống, sáng tạo, tình yêu cả những điều tui muốn học mới là thứ chính. cứ khi nào tui bị mất lửa mà được gặp chị thì cảm hứng sẽ đến, tui được khơi nguồn sáng tạo, làm gì cũng phăng phăng.

chị thường tự nhận không phải là người thông minh, có nhiều khuyết điểm nhưng biết và tìm cách khắc phục với những hệ thống tự chế nhằm tiết kiệm thời gian cũng như hạn chế rủi ro. gần chị, tui được học thêm nhiều thứ mà nếu phải tự mày mò chắc tui phải trả giá nhiều hơn, tốn nhiều thời gian hơn. tui từng có lần buồn phát khóc trước sự thật mình không được sinh ra với trí thông minh, làm gì cũng thấy trời ơi sao mà kém cỏi quá. những ưu điểm khác, thật tình không kéo bù lại nổi. nhưng như chị nói, tui không thường làm phép so sánh nên đừng để những nhân vật đặc biệt đặt mình vào tình huống gây nhiều cảm xúc tiêu cực hơn là tích cực. dĩ nhiên, chuyện đó xảy ra chỉ trong một thời gian rất ngắn vì yêu và hiểu bản thân hơn là oán trách những gì mình không có mới là tui.

chị là người không có ý thay đổi tui (chắc biết thừa tỏ ra như vậy thì chắc tui ngảnh mặt quay đi mất! haha) nhưng chị truyền cảm hứng để tui tìm ra được điều mới mẻ cho cuộc sống. và giờ, khi đã hơn 30 tuổi, tui chăm chỉ chăm sóc bản thân, tốn ít nhất 20 phút trước khi ra khỏi nhà với các bước đầy đủ cho vụ trang điểm, về nhà, trước khi ngủ không quên dưỡng da, massage. một chuyện mà trước đây tui chưa từng nghĩ tới chớ đừng nói chăm ngoan.

chị trở thành một người chị, người bạn thân thiết, tin cậy, cũng là ngọn gió thổi bùng đám lửa mà tui nhóm lên vì muốn làm những điều xuất phát từ trái tim. 




nhìn chị yêu kiều khi làm việc, quả tình tui có cảm giác tiếc nuối mái tóc dài của cách đây 6 - 7 năm.




chị thích màu vàng mù tạc, tui cũng thích màu này. 

style của chị hay thiết kế của chị đều có phong cách và dấu ấn rõ rệt, lựa chọn sống thì miễn bàn. cùng sự khích lệ và nhiệt tình chia sẻ của chị, tui có nhu cầu được học hỏi nhiều thứ liên quan đến sáng tạo. 


chị mặc đồ của nhà thiết kế người Thái (thương hiệu It's Happened to be a closet) coi bộ hợp ác. đùa chứ, NTK tự làm stylist thì không chọn đúng thì chết à? 


hehe. sắp tới studio của chị chuyển về gần nhà tui, haizz, kiểu này học trò sang chỗ cô quậy mỗi ngày cho cô biết nhe! học trò định cập nhật kiến thức về chất liệu, các kỹ thuật cắt may nhuộm và học may, làm một số thứ cho riêng mình theo phong cách hổng đụng hàng của tui. :))

2 nhận xét:

  1. cứ tưởng chị này mặc đồ của chỉ tự thiết kế chứ, định khen tự thiết đồ đẹp quá hhahahhaah

    Trả lờiXóa
  2. tấm đầu tiên là đồ của chỉ đó chị, tấm thứ 2 là mặc đồ người khác vì bị em bắt mặc. :))

    Trả lờiXóa