26/8/13

nỗi buồn mùa hè

1. mùa hè sắp trôi qua và nỗi buồn vẫn ở đó, lưu luyến không rời dù mình muốn chia tay. quá khứ và hiện tại có một sự liên kết chặt chẽ mà thông thường mình khó nhận ra bởi những vội vã, gấp gáp của cuộc sống là bức màn sương dày đặt khiến ta u mê, mụ mị. niềm vui, nỗi buồn, thất bại, thành công... những cặp đối lập đó rất có thể tạo nên một con người mới chỉ trong một sớm một chiều. nhưng cuộc sống không phải và không nên là một hay nhiều giấc mộng ngắn, dài. mình nào có quyền được toàn quyền quyết định sự hiện hữu hay biến mất của mọi sự, có bất chấp mọi thứ thì cũng chỉ ngừng kết nối với thế giới ở một vài kênh nào đó mà thôi. và quả thật, nỗi buồn hay niềm vui nào rồi cũng qua, khác chăng niềm vui không để lại sẹo. mọi thứ rồi sẽ tàn úa theo thời gian, con người sẽ đổi thay, hi vọng gì ở tương lai, chỉ nên tận hưởng hiện tại để không phải ngoái nhìn lại quá khứ với vẻ nuối tiếc.

2. cô Lana Del Rey với album Born to Die đã là sự lựa chọn cả tuần nay. thiệt ra trước khi xem bộ phim The Great Gasby tui chẳng để ý mấy đến cô nàng [sinh năm 1986 nhưng mặt chích botox cứng ngắt] làm nhiều người nổi da gà với bản Young and Beautiful này. tui không yêu tác phẩm của bác Baz Luhrmann nhưng tui thích phần phục trang và âm nhạc cùng vẻ đẹp của em Carey Mulligan. [tui từng muốn có những mái tóc ngắn kiểu của em Carey, đáng tiếc cấu trúc tóc của người châu Á và châu Âu khác nhau nhiều quá lại thêm tóc tui nhiều hơn tóc em Carey nên không đua đòi được.] nói như tác giả của bài viết này thì Lana Del Rey khiến người nghe phiêu bồng trong không khí của sự xưa cũ, u ám nhưng vô cùng quyến rũ. một người tui quen nói, Adele khiến người ta có cảm giác u sầu và muốn chết. với tui chỉ đúng vế trước. nhiều người khác phản đối ý kiến của bạn kia, rằng Lana Del Rey mới mang lại cảm giác muốn giải thoát khỏi tột cùng của sự đau khổ. tui lại thấy chưa chạm được ngưỡng đó. âm nhạc của nàng mới chỉ làm tui nhún nhảy một chút, nhoẻn miệng cười khi đi trên đường hoặc thoáng nhíu mày khi chiêm nghiệm ca từ.

nhưng đã có lúc nàng làm tôi rơi vào trạng thái trống trải đến mức cảm thấy có cả một hố đen trong tim mình. à, without you chính là bản nhạc đó. nó khiến tui nhớ đến vào một buổi sáng cuối tuần, khi nhìn sang khuôn mặt bên cạnh và tim nhói lên: Boy, you're so dope, Your love is deadly. cảm giác vừa thương vừa giận rồi chuyển sang trống rỗng thật chẳng phải là điều ngọt ngào mà lẽ ra mùa hè nên chứa trong nó. Và vì Summertime is nice and hot, and my life is sweet like vanilla is nên chúng ta tạm biệt nhau bằng một nụ hôn chẳng biết bao giờ mới có dịp trao lại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét