30/12/07

Ảo giác (Time)


Uh, tớ cũng có 1 tin vui và 1 tin buồn thông báo với các bạn (bắt chước entry bạn Thythy chút)

Tin buồn: Tớ đang điên, rất điên ý chứ.

Tin vui: Uh, lâu lắm rồi tớ mới điên, thậm chí điên nhất trong các lần điên bất chợt, không do mùa màng mà cũng chẳng bởi nguyên nhân xác định chết tiệt nào đó.

Ờ đấy, mà được cái cứ hâm hâm điên điên lên là tớ lại làm ăn tập trung cao độ. Hai hôm nay biên tập tin mà có sếp nào ý kiến ý cò cái đek gì đâu, hehe, không khéo nên điên điên dài dài một chút, chứ cái sự hứng thú mà lúc sinh lúc tử thế này, dám có ngày bị đá đít đuổi cổ khỏi cơ quan, hết tiền cưới vợ, hehe.

Mà cũng chả hiểu sao tớ lại điên nhỉ, điên lắm ý, bao nhiêu thói quen cũ đảo lộn hết cả. Thuốc lá này, thường thì mỗi khi hút là tớ tỉnh táo hẳn. Vậy mà sáng 1 bao Zest, chiều 1 bao Zest vẫn thấy điên điên, suốt ngày mò sang cái phòng Tin Nhanh để hút, thấy sướng như tiên các bạn ạ. Chẳng là cái phòng đấy làm bản tin 24/24 nên toàn con trai để thức đêm thức hôm, mà đấy cái trò thức đêm nhiều thì ông nào không hút thuốc mới là lạ, nếu không hút thì chắc chắn có vấn đề về tâm lý hoặc về sinh lý, hehe. Khoan khoái thổi O mù mịt khắp phòng, mỗi tội ngu dốt lại ngồi ở cái ghế đối diện với cái điều hoà, nó phả lại khí lạnh kèm bonus là mùi hăng hăng khói thuốc từ ít nhất 2 cái mồm vào mẹt mình. Hehe, giờ phát hiện ra, tớ thích thú cái cảm giác bị đầy đoạ các bạn ạ, thấy sảng khoái ra bao nhiêu, những cái sự bí bách, trầm uất, ủ dột, trầy trật dồn nén từ bao giờ được xả hết sạch. Ít nhất là cũng thư thái, không phải nghĩ ngợi lung tung, không nhớ đến việc quan tâm tới ai, thú vị ra phết, dù cảm giác ấy chỉ tồn tại trong vài phút. Dù sao, có một chút cũng còn hơn không có gì để tồn tại.

Mà lúc điên, tớ đọc cái gì cũng thế, từ Dos cho tới Ngô Tự Lập, trôi tuồn tuột, câu chữ nhàm chán bò lổm ngổm, chỉ múôn vứt toẹt vào sọt rác nhưng tiếc tiền nên giữ lại, hix, may mà mình ky bo di căn lên não, hehe, điên thì điên chứ động đến phạm trù kim tiền thì không thể điên được. Mà cũng có phải thế không nhỉ, thực ra là tớ điên tiền chứ không phải tiền điên tớ. Ơ, mà chả hiểu từ đầu tháng đến giờ, tiêu pha cái gì mà lắm thế không biết, mình có mua bán đập phá chơi bời nhậu nhẹt gì quá đà đâu nhỉ? Hix hix, tệ thật và lạ thật.

Ơ, khi điên cũng có cái lợi lắm nhé, tớ quên đủ thứ. Ngày hôm qua thì quên mang bật lửa và bao Zest, ngày hôm nay thì quên handphone ở nhà. vứt chỏng chơ chênh va chênh vênh trên cái táp đầu giường, may mà không có ai gọi cũng không có msg nên chưa rung rung rung và rơi xuống sàn. Hehe, chả biết tớ nên lấy thế là vui hay nên buồn đây nhỉ? Ah mà thôi, quy hết vào tội điên đi. Điên. Thằng điên ^_^ nặng nhọc.

Còn gì nữa nhỉ, ah, mà khi tớ điên điên, đọc hoặc ngó nghía được cái gì điên điên thì cũng thấy sướng như điên ý. Đọc entry blog Relaxe của bạn ThyThy, hix, điên dã man, điên gì mà hay thế, hix cho lai con cừu và cuộn len, ôi dời ơi là dồi ôi, điên gì mà đẹp thế không biết. Tự hỏi bao giờ mình mới điên được như thế. Điên hay, điên ảo giác, điên đẹp, điên hoang tưởng.

Hehe, mà tớ điên hay nhất là lúc điên ơi là điên mà sao lại nhớ nhung thế nhỉ, nhớ như điên, nhớ hơn cả lúc không điên thế, ờ, cộng thêm cả khó ngủ nữa chứ, hôm điên đầu tiên thì hình như 4am kém mới bò lên giường thì phải, tự nhiên nhớ kinh khủng, hì, hết nằm ngang rồi đến nằm nghiêng, bực cả mình ngồi dậy, mà ngồi cũng không xong vì ngồi cả ngày rồi, đau lưng, mà cũng ngủ cũng khó, sờ vào cặp lấy bao thuốc thì nhớ ra là hết sạch từ chiều, tệ thật. Ấy thế mà rốt cuộc ngủ lúc nào chẳng hay, hehe. Hôm nay thì 1:30am đi nằm, đầu tiên là nghe bài Nước sâu khoảng 3,4 lần gì đó, cảm giác hình như chưa đủ điên nên nhét tiếp cái Last fair deal gone down để nghe cho tăng độ heavy. Hix, cuối cùng nghe được 2 lượt thì phải, nhưng Teargas với Tonight's Music thì phải nghe tới 4lần/bài. Nghe giọng hát tiếng Anh thê thương chán thì chuyển sang nghe An nam mít cock mu-zíc. Ảo giác của Smallfire. Một bài thôi. Chỉ nghe 1 bài thôi. Bởi tớ nhớ là chỉ sờ sờ soạng soạng mò mẫm cái nút <<>

Oài, điên quá đi mất, làm thế nào để hết điên bây giờ nhỉ? uh khi hết điên thì sẽ del cái này.

Thôi thì nếu không hết điên được thì ta điên tiếp, điên nữa, điên mãi. Điên đến lúc bật tiếng cười vui vẻ mới được, hehe.

Ôi, tớ yêu các bạn. Các bạn cũng điên chứ? Ahhh, chua thêm một câu cuối cùng: Tớ toàn chơi với người điên, và chỉ chơi với ai điên thôi nhá, điên đi điên đi thôi các bạn.

Friday November 17, 2006 - 09:03pm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét